"Hành trình vạn dặm bắt đầu từ những bước đi đầu tiên"

せんりのみちもいっぽから

DANH NGÔN

Hành trình vạn dặm bắt đầu từ một bước chân - Lão Tử

Jul 30, 2011

Nếu tôi bị lạc



.ạn có thể hiện để một người mà bạn yêu thương biết rằng bạn rất yêu thương họ và sẵn sàng ở bên cạnh họ không?Bởi vì, lòng tốt thì có gì tốt nếu không có hành động?...

Có một lần, tôi ngồi ở nhà và tự hỏi: Nếu tôi bị lạc, ai sẽ đi tìm tôi? Nếu tôi khóc, ai sẽ đủ quan tâm để hỏi lý do? Nếu tôi buồn, ai sẽ nghĩ đến việc làm cho tôi vui lên?
Nghe có vẻ là những câu hỏi “lẩm cẩm” của một người đang rảnh việc. Mà cũng có thể như thế thật. Vì thường thì nếu ai mà ngồi nghĩ linh tinh như thế sẽ dễ bị người khác đánh giá một cách tiêu cực ngay!
Tôi đang suy nghĩ vẩn vơ thì chuông điện thoại của tôi reo. Phía bên kia là giọng nói tươi tắn của cô gái hàng xóm.
- Chó của nhà anh có đi lạc không? – Cô ấy hỏi.
Tôi vội chạy qua mấy phòng trong nhà mình, rồi thở phào và trả lời vào điện thoại: “Không, bọn chúng ở nhà hết”.
Cô gái hàng xóm mới này giống như một câu trả lời cho những câu hỏi đầy nghi ngờ của tôi về con người. Vì cô ấy rất ngọt ngào. Một cô gái tốt bụng và hào phóng với trái tim rộng mở. Cô ấy nướng bánh quy và chia sẻ với mọi người trong phố. Cô ấy sẽ vẫy tay nếu nhìn thấy bạn đứng ngoài cửa nhà mình. Hôm nay thì cô ấy thấy hai chú chó nhỏ chạy trên vỉa hè mà không có chủ, nên cô ấy dẫn chúng vào nhà.
- Chúng đều ngoan và chịu chơi với con chó nhà tôi – Cô ấy nói.
Tôi gợi ý mấy địa chỉ mà cô ấy có thể gọi đến để báo về việc tìm được thú nuôi không có chủ trên phố.
- Hầu hết mọi người sẽ chẳng dính vào việc này làm gì – Tôi bảo cô ấy – Có rất nhiều người và xe cộ đi trên phố sáng nay và chẳng ai dừng lại.
Tôi đi quanh khu phố một vòng xem có ai đi tìm chó của mình không, nhưng chẳng thấy ai.
Thế rồi cái ý nghĩ vẩn vơ quay trở lại: “Phải thế nào thì một người mới dừng lại và bỏ thời gian ra giúp đỡ, như cô hàng xóm của tôi đã làm?”.
Bởi vì nếu tôi bị lạc, tôi sẽ hy vọng có ai đó đi tìm mình.
Nếu tôi khóc, đơn độc hoặc buồn bã, tôi sẽ hy vọng có ai đó dừng lại và nói chuyện với mình.
Nếu tôi cảm thấy trống rỗng, mệt mỏi, tôi sẽ ước có ai đó nói với mình những lời quan tâm và tử tế.
Nếu tôi sợ hãi, lúng túng, hoảng hốt…, tôi sẽ hy vọng rằng có ai đó sẽ để ý thấy, sẽ lo lắng cho mình và giúp đỡ.
Vậy, ngày hôm nay, bạn hãy đặt cho mình câu hỏi đó. Không phải là ai sẽ giúp bạn, sẽ lắng nghe, sẽ hỏi, sẽ an ủi bạn khi bạn buồn, mà là… bạn có làm như vậy không?
Khi bạn thấy hai chú chó bị lạc chạy trên phố, bạn có giữ chúng lại và tìm người chủ không? Bạn có giơ tay mình ra khi thấy một người bạn đang có vẻ lạc lối hoặc bối rối không?
Bạn có nói một lời tử tế và chân thành không?
Bạn có thể hiện để một người mà bạn yêu thương biết rằng bạn rất yêu thương họ và sẵn sàng ở bên cạnh họ không?

Bởi vì, lòng tốt thì có gì tốt nếu không có hành động?

0 Post a Comment:

Post a Comment

Cảm ơn bạn đã chia sẻ ý kiến!
Chúc bạn có một ngày thật vui vẻ.

Kết nối bạn bè

Wikipedia

Search results

Video Nổi bật

Cảm ơn các bạn đã ghé thăm

 
Please Enable Javascript!Enable JavaScript