"Hành trình vạn dặm bắt đầu từ những bước đi đầu tiên"

せんりのみちもいっぽから

Jul 16, 2011

Tìm ra điều tốt nhất trong bạn



Đôi khi chúng ta tìm được mặt tốt nhất trong những vấn đề của mình. Nhưng thật tuyệt vời vô cùng khi chính những vấn đề lại có thể tìm ra những điều tốt nhất trong chúng ta...
Một người đàn ông trung niên quyết định bắt đầu tập chạy bộ. Ông tìm đến một cửa hàng thể thao có bán rất nhiều loại giày chạy, đủ chủng loại. Trong khi thử một đôi giày, ông để ý thấy có cái túi nho nhỏ ở bên cạnh một chiếc giày.
- Cái thứ này để làm gì vậy? – Ông hỏi người bán hàng.
- À, cái túi đó để đựng mấy đồng xu, để khi ông chạy đi quá xa thì ông có thể dùng tiền xu đó bỏ vào máy điện thoại công cộng mà gọi cho người nhà đến đón.
Chuyện này có lẽ không bao giờ là vấn đề đối với tôi. Tôi biết có những người thích chạy bộ hoặc cực kỳ nhiệt tình với thể thao, đến mức họ chỉ mong đến giờ tập chạy buổi sáng, và tập đến tận lúc ướt đẫm mồ hôi trước khi bắt đầu một ngày làm việc. HỌ mới là những người dễ “chạy quá xa”.

Tuy nhiên, tôi cũng có biết những người khác với quyết tâm không-thể-lay-chuyển đối với việc tập thể thao hằng ngày. Họ cố hết sức và gần như luôn luôn hoàn thành bài tập cần thiết, vì họ biết như thế là tốt cho mình, giống như một đứa trẻ cố nuốt bữa sáng bằng ngũ cốc và sữa, rất lành mạnh, nhưng trong suốt lúc đó thì nó chỉ ước mình được chén một đĩa bánh ngọt đầy bơ và đường giống như quảng cáo trên TV. Tức là, nhóm người đầu tiên thì chỉ mong được tập thể thao, còn nhóm người thứ hai cần một lý do tốt để hoàn thành bài tập thể thao. Tôi tự cho mình thuộc nhóm thứ hai. Nhóm này, cũng như tôi, chẳng thể nào mà “chạy quá xa” được.

Tất nhiên, nếu tôi bắt đầu mỗi buổi sáng với một bài tập thể dục thể thao, thì cả ngày hôm đó tôi sẽ cảm thấy dễ chịu hơn. Và tôi biết là tôi khỏe mạnh hơn. Nhưng khi tôi tỉnh dậy vào buổi sáng mà cảm thấy dễ chịu sẵn rồi – không đau, không nhức, không cứng cơ – thì tôi chợt tìm ra rất nhiều lý do hay ho để phá vỡ thói quen tập tành. “Hôm nay mình quá bận”, “Mình cần có chút thời gian yên tĩnh”, “Mình còn có vài việc khác cần làm”… Chỉ có cái lưng đau và các cơ bị cứng mới thúc giục tôi làm điều mà lẽ ra dù sao tôi cũng vẫn nên làm.

Thật là lạ, chính cơ thể đau nhức và mệt mỏi có thể lại tốt cho tôi – nó tạo động lực cho tôi chăm sóc bản thân tốt hơn. Câu chuyện ở đây không phải là tận dụng tối đa những cơn đau của cơ thể - mà chính những cơn đau đó thực sự khơi dậy điều tốt nhất trong tôi.

Abraham Lincoln biết giá trị mà những khó khăn có thể mang đến cho cuộc sống. Một thành viên trong nội các của ông, Edwin Stanton, thường tìm thấy đủ thứ sơ sót của Tổng thống và thường phê bình ông – đôi khi là trước mặt nhiều người. Nhưng Lincoln lại có vẻ cực kỳ kiên nhẫn với Stanton. Có lần, một người hỏi Tổng thống tại sao ông lại giữ một người như Stanton ở vị trí cấp cao như vậy.
Như thường lệ, Lincoln lại trả lời câu hỏi bằng một câu chuyện. Ông kể về lần ông tới thăm một bác nông dân già. Ông để ý thấy có con mòng đang đốt vào hông con ngựa của bác nông dân. Lincoln liền với tay ra định đuổi con mòng đi. Nhưng bác nông dân ngăn lại và bảo: “Đừng làm thế, anh bạn. Con mòng đó là thứ duy nhất giữ cho con ngựa già này cử động đấy”.
Ngay cả rất nhiều vấn đề và những điều khó chịu trong cuộc sống cũng có chỗ riêng của chúng. Con mòng giữ cho con ngựa cử động. Edwin Stanton, một người không bao giờ “ba phải”, giữ cho Tổng thống sắc sảo hơn, trung thực hơn, cẩn trọng hơn. Cũng như cái lưng đau của tôi giữ cho tôi tập thể thao đều đặn.

Đôi khi chúng ta tìm được mặt tốt nhất trong những vấn đề của mình. Nhưng thật tuyệt vời vô cùng khi chính những vấn đề lại có thể tìm ra những điều tốt nhất trong chúng ta.


0 Post a Comment:

Post a Comment

Cảm ơn bạn đã chia sẻ ý kiến!
Chúc bạn có một ngày thật vui vẻ.

Kết nối bạn bè

Wikipedia

Search results

Video Nổi bật

Cảm ơn các bạn đã ghé thăm

 
Please Enable Javascript!Enable JavaScript